by Admin Fri Jul 15, 2011 6:58 pm
Em!
Anh đã cố gắng rất nhiều, cố gắng làm mọi cách để có thể quên e nhưng đến bây giờ thì a biết những cố gắng đó chỉ là vô nghĩa.
Anh yêu e, môt sự thật không thể phủ nhận nơi sâu thẳm trái tim a, nơi những kí ức về một tình yêu vẫn vẹn nguyên trong a. Chia tay có phải là một dấu chấm hết cho tình yêu của chúng ta hay là một khởi đầu cho tình yêu vô vọng khi a nhận ra a yêu e nhiều hơn?
Buồn đau hay hạnh phúc đây? Có lẽ cả anh và em đều nhận ra một điều rằng tình yêu không thể quay trở về nhưng sao lại cứ vương vấn làm chi cho thêm ưu tư trong lòng. Để rồi nước mắt lại lăn dài, nỗi đau lại quặn thắt.
Thời gian qua a vẫn sống những tháng ngày không e, và a đã nghĩ rằng mình sống tốt nhưng sự thật là a đã phải sống dối lừa chính trái tim mình. Phải làm sao đây e, làm sao khi nỗi nhớ e vẫn làm a khao khát được bên e, được yêu e như ngày xưa. “Nhủ lòng mình phải quên để bước tiếp, một cuộc sống bên a không có e. Thế nhưng sao thật khó và a đã mỏi mệt bước trên đường đời một mình thiếu vắng e”
Đã rất nhiều lần a tự bảo mình không được gặp e nữa nhưng rồi nhớ e lại thôi thúc trái tim a tìm đến e. Và rồi lại tự làm mình buồn. Nhưng a chấp nhận chỉ cần được bên e trong phút giây thôi, được nhìn thấy e cười, nghe tiếng e nói, để trong thoáng chốc a thấy mình lại được sống trong tình yêu như chưa có những tháng ngày xa cách. Em à, hãy cứ để a sống trong giấc mơ ấy e nhé, a không muốn tỉnh dậy và nhận ra tình yêu đã rời xa mình rồi. Hãy cứ để a được hạnh phúc trong những giấc mơ ngắn ngủi ấy, hãy cứ để a được tiếp tục yêu e trong mơ thôi.
Anh không muốn quên e, a không thể,a không làm được.
Xin một lần nữa cho a được sống với trái tim mình.
|
|